Chủ Nhật, 13 tháng 3, 2011

Thiên đàng của bác ái, Thứ Hai Tuần Mùa Chay 1 (Mt 25,31-46)

Ta bảo thật các ngươi: mỗi lần các ngươi không làm như thế cho một trong những người bé nhỏ nhất đây, là các ngươi đã không làm cho chính Ta vậy."
Suy niệm: 
Một đêm trăng nọ, nhìn qua cửa sổ, một tu sĩ già bỗng nhìn thấy một thiên thần đang ngồi viết trên một cuốn sách vàng. Lòng tràn ngập hân hoan, vị tu sĩ rón rén đến gần và lên tiếng hỏi:
- Ngài đang viết gì trong quyển sách này thế?
Thiên thần trả lời:
- Ta đang ghi danh những ai yêu mến Thiên Chúa.
Vừa lo lắng, vừa hồi hộp, vị tu sĩ mới hỏi xem tên của mình có trang sách không.
Thiên thần giở từng trang, chăm chú đọc từng hàng, nhưng không thấy tên ông
Thế nhưng điều đó không làm vị tu sĩ thất vọng, ông nói với thiên thần:
- Xin Ngài vui lòng ghi tên tôi như một thày dòng lúc nào cũng yêu mến tha nhân.
Thiên thần chiều ý ông, thế là tên ông được ghi vào sổ vàng.
Tối hôm sau, thiên thần lại hiện ra và mở quyển sổ vàng cho vị tu sĩ xem, lần này ông thấy tên mình dẫn đầu danh sách những người yêu Chúa.
Sau khi vị tu sĩ già qua đời, xem lại nhật ký của ông, người ta thấy dòng chữ đầu tiên trong nhật ký chính là câu trích dẫn thư 1Ga 4,20: "Nếu ai nói mình yêu mến Chúa mà lại ghét anh em mình, thì đó là kẻ nói dối, vì kẻ không yêu mến người anh em nó thấy đó, tất không thể yêu mến Thiên Chúa mà nó không thấy.” Tiếp theo lời trích dẫn vị tu sĩ ghi chú: "Tôi đi tìm kiếm linh hồn tôi, nhưng tôi không thấy: tôi đi tìm Thiên Chúa, nhưng Thiên Chúa vượt thoát khỏi tôi: tôi đi tìm người anh em, tôi gặp được Thiên Chúa và linh hồn tôi.”

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét